Người đã đi rồi tôi mãi đây. Hoa tang nhuộm trắng giữa lòng này Ôi chao nhung nhớ ! Ôi nhung nhớ ! Em ở nơi nào? Em có hay ... Rồi biết bao giờ ta gặp lại Buồn gieo ngọn bút giấy thêm trang Hôm qua anh ghé thăm thềm cũ Lòng ngậm ngùi lê bước chân hoang ... Tình nghĩa bao năm đã hóa sầu Một mình đối bóng đếm canh thâu Đêm nay đêm nữa đêm mai nữa Mỗi bước chân em vạn khúc sầu ... Em có bao giờ buồn rơi lệ ? Mỗi độ đông về nhắc đến tôi Dường như em cũng buồn đôi chút Tôi thương hoài giọt mặn bờ môi ... GIANG ĐÀ _ LƯƠNG BÚT, ngày 29/7/2013
Dặm mù gót lữ quê người, Lòng tê tái nhớ dạ rươi rươi buồn Giờ như con nước xa nguồn Chín chiều nhớ mẹ lệ tuôn giọt dài Chiến tranh đạn dập bom cày Mẹ canh cánh sợ con mài miệt xa Hòa bình con lại quê nhà Theo đò thiên cổ mẹ đà thiên thu Khói tang trắng tỏa mịt mù Quỳ bên mộ mẹ buồn u ám buồn Nỗi riêng riêng cuộc đoạn trường Ân tình chưa trọn đôi đường mờ xa Đau hơn cắt xé thịt da Nửa đầm lá cỏ nửa nhòa nhẫm mi... GIANG ĐÀ _ LƯƠNG BÚT_ Ngày 22/7/2013
Hoa sen nở giữa đồi sen, Cậy thuyền tam bảo trả miền phù sinh Bụi trần lập lững ba sinh Một lần dâu biển xót mình trăm năm Ngó tơ như cợt dấu tằm Ta ngồi bến gió gọi thầm ai đây ? Chén trăm năm nhấp một ngày. GIANG ĐÀ_ LƯƠNG BÚT_ Ngày 01/7/2013