Vừa
nghe nói em đã về Phan Thiết
Sóng
La Gi ngờ ngợ giữa bình minh
Nửa
căm ghét khi mặt trời dậy sớm
Nửa
nhớ bờ, biển mặn bế bồng em
Chim
cánh cụt khép mình run - nhớ sóng
Bờ
chông chênh hạt cát đợi triều lên
Rồi
biển sợ khi mai mùa gió gọi
Giữa
mênh mông gò cát hững hờ duyên
Đừng
em nhé ! sao vội về Phan Thiết
Lầu
ông Hoàng khói ,ráng gợi hồn thơ
Mai
thức dậy bạc màu theo chân sóng
La
Gi buồn,cánh cụt ngỡ ngàng…em.
Giang Đà ngày 08/5/2013
Đăng lên trang web Sông Mường đi lão CHÔM VIẾT à!
Trả lờiXóaGiai nhân sao nỡ bỏ đi ?
Trả lờiXóaHồn thơ Lương Bút trường bi hận rồi!
Hihihi.Ghẹo chút thôi. Bài thơ hay lắm anh Bút ơi!
Anh đi đâu mà không về nhà vậy hả Lương Bút? Hiền Mai rất mong anh về nhà để giao lưu với bạn bè. Chúc anh vui khỏe.
Trả lờiXóaThỉnh thoảng cũng nhớ ghé thăm nhà chút chứ anh Lương Bút! Hiền Mai chúc anh luôn vui khỏe.
Trả lờiXóa