Đất mẹ ôm lòng mãi trắng trong
Tình quê tấc dạ mỏi mòn trông
Mây Tần phảng phất vương hồn nước
Mưa Sở ngút ngàn vọng bến sông
Chậm chậm hôn hoàng mờ xóm nhỏ
Nao nao bóng nhớ đượm trong lòng
Hồn quê thổn thức chiều khô quạnh
Ràn rụa ưu tư cát bụi hồng.
Ràn rụa ưu tư cát bụi hồng.
Ghi chú : Thân tặng Anh Tiến Thôn
NHỚ CỐ HƯƠNG
Trả lờiXóaNhớ lắm thôn nhà giếng biếc trong
Bờ ao ruộng lúa đợi ngóng trông
Hồn quê chan chứa cùng non nước
Tiếng mẹ êm đềm với núi sông
Khắc khoải mong người da diết dạ
Bâng khuâng thương cảnh xót xa lòng
Canh khuya viễn xứ đêm cô quạnh
Lệ nhỏ trời nghiêng nhạt ánh hồng.
Hải Đăng