CHẠM
ĐỈNH CÔ ĐƠN
Trách
ai sao nỡ để em mơ
Chạm
đỉnh cô đơn lạnh bến chờ
Lệch
gối đói tình : e vớ vẩn
Ôm
chăn khóc bạn : ngại vu vơ
Ngày
đi canh lụn đu đưa mộng
Đếm
đến trăng nghiêng gầy guộc thơ
Cố
níu vầng dương tươi lá cỏ
Mà
người tin nhạn tựa sao mờ.
Giang Đà -Lương Bút
Bữa nay nhân dịp có "người Lagi" (Bạch Vân Nhi) ghé thăm Đăng Minh, chợt nhớ Đồi Dương, chợt nhớ Giang Đà cho nên "tà tà" ghé blog của "đại ca" xem có gì mới...có nhiều điều mới thật. Sẽ thường xuyên ghé thăm. Chúc vui.
Trả lờiXóaThăm bạn và mời đọc Truyện dài GCST.
Trả lờiXóaCHỜ XUÂN
Trả lờiXóaMai xuân nhẹ vén mây sang
Đu đưa trước gió nhịp nhàng vườn mơ
So le nhụy ,búp lửng lơ
Gữi trong thơ chút hồn thơ rụt rè
* * * *
Dưới xuân hồ điệp xập xòe
Lắc lay cánh mỏng còn dè dặt "ngôi"
Gió xuân rẽ gió cút côi
Chờ xuân dường đã lòng hồi hộp xuân.......!
Thơ hay xin họa lại như sau :
CHỜ NÀNG
Chờ nàng nhẹ bước chân sang
Bao ngày anh đợi nhẹ nhàng giấc mơ
Nụ xuân búp nõn lửng lơ
Gót sen bóng nguyệt lời thơ e dè
Gió xuân chờ cánh hoa xòe
Vườn xuân mong mỏi bóng hòe sang ngôi
Yến oanh hết cảnh đơn côi
Chờ nàng xuân đến bồi hồi cùng xuân !...
Hải Đăng