Thứ Ba, 28 tháng 10, 2014

CUỘC THƠ

 Cuộc vui chưa dứt duyên trần
 Thì phiêu bồng để thấm vần vào thơ
 Rượu chưa lưng chén ta chờ
 Sợ cô liêu cập bến bờ quạnh hiu
 Rót say vào đáy tịch liêu
 Mù trong vô tận trăng dìu ta say
 Ôm trăng ngáy ngũ , gọi mầy. . .!
 Nữa bình hào phóng , tràn đầy cuộc thơ

4 nhận xét:

  1. SAY...
    Nhân gian mới có duyên trần
    Say men ngất ngưởng buông vần tạo thơ
    Hằng Nga chưa đến ta chờ
    Ngắm hoa vịnh nguyệt bên bờ quạnh hiu
    Sầu tình uống chén tịch liêu
    Sương rơi trăng lặn ai dìu cuộc say?
    Mây kia, gió nọ, tao - mày,
    Rượu tiên uống cạn vơi đầy cuộc thơ

    Trả lờiXóa
  2. Đường trần vốn dĩ xa xăm lắm,
    Ta bước qua người có biết đâu.
    Nào hay ánh mắt mong chờ đó,
    Đã níu đời nhau những đoạn sầu...
    Thương em từ độ buồn chinh phụ,
    Chiếc bóng đi về lẻ tháng năm.
    Đâu phải vô tình ta bắt gặp,
    Hồn mộng bay trên nỗi nhớ thầm.
    Có lẽ tang thương vì duyên nợ?
    Lời đau ai nói được từ đây...
    Ta giữa chiều vàng nghe thổn thức,
    Trùng hoang heo hắt tiếng sương mây.
    Em chợt dừng chân dưới nẻo đời,
    Ngoài kia mưa nắng vẫn chơi vơi.
    Và ta phiêu bạt vì cơm áo,
    Lạnh lẽo mà mơ chuyện đất trời...
    Vô định ngày mai bóng hải hồ,
    Non nước mù khơi vó ngựa ô,
    Xứ lạ bốn phương mây ngàn dặm.
    Em còn quạnh quẽ chốn thành đô?
    Vì nỗi tang bồng thuở thiếu niên,
    Quay đầu căm giận mối oan khiên...
    Ta đi vuốt mặt sầu mưa gió,
    Thăm thẳm hoài ưu nỗi muộn phiền.
    Em ngỡ ngàng qua giữa phố đông,
    Thiên hạ, nào ai cảm được lòng?
    Thương nhau lặng lẽ niềm tâm sự,
    Xa tình sao gió vẫn mênh mông?...(Huy Thạch)

    Trả lờiXóa
  3. HOA TÌNH
    đêm khắc khoải nghe lòng rấm rứt
    nhớ Người đi dòng lệ nghẹn ngào
    mỗi lần về ngang qua phố chợ
    Nghe hồn đau đón gió hanh hao
    ngàn năm vẫn nhớ đêm huyền thoại
    mà Lối về lẽ bước trang đài
    đêm Thương yêu giấu vào gối mộng
    Muộn màng nỗi nhớ khắc hình ai
    Hoàng hôn nhàn nhạt mờ nhân ảnh
    Cô đơn nặng trĩu bước chân về
    dường như trăng cũng buồn nhỏ lệ
    mà Lòng chong nến đợi nhiêu khê
    xa nhau vất vưởng chênh chao nhớ
    buồn hong lên mắt dạo bên lề
    ngậm ngùi rơi lệ bờ thân phận
    Nghe lòng vụn vỡ dạ tái tê
    bóng nhớ ùa về theo trăng cũ
    Đông sang lạnh buốt trái tim gầy
    sao đành quên vội điều ước hẹn
    Đánh chìm trong những cuộc tình ngây
    Anh đã cho tôi nhiều mộng ảo
    Tựa như sương khói lắm mơ hồ
    Giấc mơ ngày cũ buồn ảo não
    Tan dần. . . hóa đá giữa hư vô../.
    Banglang Tim
    03/02/2018

    Trả lờiXóa



* Các bạn có thể copy link hình và link video clip của youtube và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.