Thứ Tư, 24 tháng 4, 2013

HẠ SẦU HOA CHIẾC






1- Ôm ấp tình mơ vẫn vẹn đầy
Nhớ lần tương ngộ mấy xuân nay
Nỉ non tiếng trúc, vàng đêm mỏng
Thảnh thót vần thơ , tím giấc gầy
Riêng nẻo trăng tàn chia góc phố
Nỗi người sao sớm rụng đầu cây
Thu gối miền đơn cài lửa hạ
Hạ sầu hoa chiếc trải thu này . .

2- Thu này đọc suốt chục bài thơ
Nghĩa đó tình đây nguyện đợi chờ
Sợ én say xuân lòng háo hức
Ngại quyên gọi hạ giọng bơ vơ
Thành nam chong mắt người riêng lối
Bến bắc chùng chân kẻ lỡ giờ .
Trằn trọc nguyệt dòm cười gối chiếc
Biết ai tâm đắc giữa vườn mơ …

3-  Vườn mơ khập khễnh dấu chân say
Sợi buộc yêu đương gút chỉ gầy
Trâm lược thẹn thùng bên mớ tóc
Phấn gương xấu hổ dưới làn mây
Cố quên , hà tất … tình vô vọng
Gắng nhớ , rồi ra , …lệ chất đầy
Ngóng bạn sao Đoài treo vạn lá
Sài Thành hun hút vết chim bay…

4-  Chim bay có thấu sáo đương lồng
Canh rượu Kinh Kha mấy lượt đong
Nửa khép hoa khai , người tứ hải
Mười ngoài liễu rủ khách tang bồng
Chiếu đêm rỏ lệ than phiền hạ
Sương sớm đeo cành hờn dỗi đông
Lần nẻo cầu thơ về bến nhớ
Vô tri như đá há không chồng …
 
5-  Không chồng dị nghị lưỡi nào xương
Hỡi đấng mày râu hẳn tận tường
Có bận hạ về thân một bóng
Lắm khi xuân đến bướm ngàn phương
Ô hay Chức Nữ chưa rành lối
Mà lại Ngưu Lang quá vụng đường
Xa lối cách tường lời khó giãi
Thôi đành chôn kín nỗi buồn thương …

6-  Buồn thương giọt ngắn mãi lần ra
E vũ ngại vân sợ quá đà
Ép bút tô son màu xướng hoạ
Đẽo thơ thêm đậm nhịp đờn ca
Cho người hôm nọ lòng thanh thản 
Hẳn khách giờ đây ý bảo hòa
Ray rứt tơ tình vò chín khúc
Tơ huyền trăng nhẹ lướt thềm ta…

7-  Thềm ta lặng lẽ bóng trăng say
Chén nhớ ly thương đã soạn bày
Xua cốc tương tư về nỗi hạ
Kéo chòm mây nhớ gởi niềm tây
Trao thương nhạn đợi trời sang tiết
Cất nhớ oanh trông đêm chuyển ngày
Mỗi bận mùa ngâu tê tái lạnh
Tình bằng câm lặng gió trăng hay.

8- Trăng hay nhỏ lệ khóc nhân tâm
Có biết khuôn nga cũng tủi thầm
Hỏi nguyệt ? Nguyệt già không ngoảnh lại
Tìm tơ ! Tơ lão giả trầm ngâm
Vành thương chín mối treo đầu vực
Chuỗi nhớ ngàn cung vọng giữa đầm
Giá phải trớ trêu đành vỗ mộng
Khề khà say khướt giả vờ câm.

9- Vờ câm ngày nhớ cứ đầy vơi
Vun đắp yêu đương đẹp nhất đời
Nỡ để thân bèo trôi cuối dặm
Mà cho hồn bướm đứng đầu khơi
Tình xây gác mộng theo chân sóng
Nghĩa dệt lầu thơ trải góc trời
Xuyên hạ tàn đông xuân chớm đến
Chờ nhau vô tận…mỏi mòn hơi.

10- Mòn hơi  giá mấy cũng nâng niu
Bởi nhớ thương nhau phải khổ nhiều
Trắc trở mình cùng thêm nhựa sống
Khó khăn ta mới có men yêu
Trăng rời đỉnh núi không rời ý
Gió lạc vườn hoa chẳng lạc điều
Bứt rứt hạ về đầu nhuốm bạc
Nhọc lòng thi khách biết bao nhiêu.”
Giang Đà (Lương Bút)_ Ngày 01/5/2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét



* Các bạn có thể copy link hình và link video clip của youtube và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.