Thứ Tư, 24 tháng 4, 2013

KẾT NỐI VẦN THƠ




Thập thủ liên châu 

I
Lững thững thuyền trăng nhẹ mé hồ
Dầm khua mặt nước dậy cung tơ
Mãi lo lá mỏng chưa rời cội
Lại sợ gió to dạt khỏi bờ
Người mượn vần thơ cài bến mộng
Tôi dìu ngọn bút dệt dòng thơ
Đôi lời ngỏ muộn e chưa tiện
Mai mốt trao nhau dẫu một tờ
II
Một tờ chuyển tải cả tình chung
Vững khúc “Tương Như” chớ để chùng
Háo hức năm chờ chưa kịp ngỏ
Nôn nao tháng đợi mấy lần rung
Sâm thương lách cửa bồn chồn dạ
Nhật nguyệt dòm song rạo rực lòng
Trót đã duyên thơ vầy phận bút
Tây Hồ thôn nữ hiểu dùm không?
III
Không tỏ thì sao biết nỗi này
Bài thơ tình mượt đọc càng say
Nhởn nhơ nét chữ trôi hồ nhớ
Lểnh khểnh dòng yêu lội biển đày
Muốn mượn diễn đàn trao ý mọn
Cầu mong thi hữu sửa lòng ngây
Tìm nhau hong ấm hồn thu trước
Nghĩa bạn còn đây nhớ mãi ngày
IV
Ngày lại chiều qua nắng trải vàng
Mây giăng thành nội cũng dần tan
Nam ai sớm hạ lay hồn khách
Quan họ chiều thu chạnh phiến đàn
Ai xẻ uẩn lòng cùng phận Điệp
Tôi chia oan khúc với tình Lan
Ngoài trời trái gió trời se lạnh
Gót liễu rồi sao giữa lúc hàn
V
Hàn gắn vết lòng có dễ đâu
Miễn đừng hờ hững lụy phiền nhau
Chỉ e phận cải duyên theo thắm
Đâu để duyên kim phận rửa màu
Dù phải trớ trêu người mỗi quận
Cũng gieo thấp thỏm khách năm châu
Những mong sớm gặp người thương cũ
Lận đận làm sao lại trễ tàu
VI
Trễ tàu quyết đợi chẳng lâu xa
Sợ lắm người xưa mắt lệ nhòa
Thơ có kiệm lời thơ vẫn gởi
Nhạc dù lạc phách nhạc còn ca
Cùng nhau đâu gợn màu chinh chiến
Cách mặt dường không chuyện bất hòa
Bởi lẽ chúng mình chung lối mộng
Nên tình ngan ngát dậy hương hoa
VII
Hoa mởn vườn bên bướm quyện đầy
Nàng thơ thôn dã má hây hây
Trời nam én giục, quyện tình bạn
Bến bắc nhạn kêu, quốc chọn bầy
Xuôi ngược sông hồ in dấu khách
Mỏi mòn “QUÊ KIỂNG” ngóng làn mây
Trao lời tự sự ai tâm đắc
Ký ức hiện về thuở bé ngây
VIII
Ngây ngất trời đông lóe ánh dương
Buông châu nhả ngọc ngát mùi hương
Giọng oanh thánh thót nghe thân mến
Nét bút thanh tao thấy dễ thương
Người chẳng ngập ngừng riêng một lối
Tôi đương đo đắn giữa ba đường
Phải chăng tiền kiếp hai ta đã …
Nên chẳng ngại ngùng chuyện tóc sương
IX
Sương trắng đong đưa nhuộm mái đầu
Mỗi người mỗi nẻo biết tìm đâu
Chiều qua nhận được phong thư khách
Mai đến gửi đi ảnh chẳng màu
Với khách tâm đồng, thơ nối nhịp
Cùng người hợp ý, bút xây cầu
Nhắm lời thi sĩ xa xôi đó
Viết lách năm canh chả nệ dầu
X
Dẫu bịn rịn nhau bước chẳng rời
Tình thương mến bạn khó lòng nguôi
Mai kia cách biệt buồn đôi nẻo
Mốt nọ tương giao đẹp nhất trời
Nếu phải trong mơ, mừng hớn hở
Còn như đối mặt, tỏ vui tươi
Nhịp dài thơ thẩn ta cùng bước
Tô điểm sân chơi thật rực ngời
Họa bài " TÌNH QUÊ KIỂNG" của Thôn Nữ Tây Hồ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét



* Các bạn có thể copy link hình và link video clip của youtube và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.